Cuộc chạm trán Cuộn phim Patterson-Gimlin

Câu chuyện là thế này, vào đầu giờ chiều thứ Sáu 20/10/1967, Patterson và Gimlin đang cưỡi ngựa lên phía đông bắc (ngược dòng) dọc theo bờ đông của Lạch Bluff. Vào khoảng 1:15 đến 1:40 chiều, họ "tới một cái cây bị lật với bộ rễ khổng lồ tại ngã rẽ của con lạch, cao gần bằng một căn phòng".[36][37]

Khi họ vòng qua nó, "có một logjam-một cái tổ quạ-sót lại từ trận lụt năm 64", và rồi họ phát hiện ra con vật đằng sau đống đó dường như ngay lập tức. Nó đang "cúi mình cạnh con lạch bên trái" hoặc "đứng" ở đó, trên bờ đối diện. Gimlin mô tả trạng thái sốc nhẹ của ông khi lần đầu thấy con vật.[38][38][39]

Patterson ban đầu ước tính chiều cao của nó ở mức 6 feet 6 inch (1,98 m) đến 7 feet (2,1 m),[40] và sau đó nâng ước tính của mình lên khoảng 7 feet 6 inch (2,29 m). Một số nhà phân tích sau này, điển hình là nhà nhân chủng học Grover Krantz, cho rằng ước tính sau này của Patterson bị thổi phồng thêm 1 feet (0,30 m). Ước tính của Gimlin là 6 feet (1,8 m).

Bộ phim cho thấy những gì Patterson và Gimlin tuyên bố là một con vật giống vượn to lớn, lông lá, đi bằng hai chân, với bộ lông ngắn, "màu nâu bạc"[41] hoặc "màu nâu đỏ sẫm"[42] hoặc "đen"[43] bao phủ toàn bộ cơ thể, bao gồm cả bộ ngực nổi bật của nó. Con số trong phim nói chung khớp với các mô tả về Bigfoot được cung cấp bởi những người từng tuyên bố đã nhìn thấy con vật.

Patterson ước tính ông đứng cách sinh vật ít nhất phải khoảng 25 feet (7.6 m). Patterson nói rằng con ngựa của ông vươn dậy khi nhìn thấy con vật và ông mất khoảng 20 giây để tháo yên, kiềm chế con ngựa và đi vòng sang phía bên kia,[44] để lấy máy ảnh trong túi ngựa trước khi có thể chạy về phía con vật và vận hành máy quay. Ông la với Gimlin "Yểm trợ tôi" , "ý là rút súng ra".[45] Gimlin băng qua con lạch trên lưng ngựa sau khi Patterson đã chạy lên trước, đi hơi ở bên trái và phía trước của Patterson. Perez ước tính ông đã tiếp cận chừng 60–90 feet (18–27 m) của "Patty".[45] Sau đó, với khẩu súng trường trong tay, ông xuống ngựa, nhưng không chĩa vào con vật.[46]

Con vật bỏ xa họ tầm 120 feet (37 m) trước khi Patterson bắt đầu đuổi theo nó. Bộ phim (dài khoảng 59,5 giây ở tốc độ 16 FPS) ban đầu khá lắc lư cho đến khi Patterson tiếp cận tầm 80 feet (24 m). Đúng lúc đó, con vật liếc qua vai phải về phía những người quay phim và Patterson đã quỳ xuống; trên biểu đồ của Krantz, nó tương ứng với khung thứ 264.[47] Theo nhà nghiên cứu John Green, Patterson sau đó đã mô tả biểu hiện của sinh vật này là "sự khinh bỉ và ghê tởm... kiểu như khi trọng tài nói với bạn 'thêm một từ và bạn ra khỏi cuộc chơi.' Đó là cảm giác của nó. "

Ngay sau đó, đoạn giữa ổn định của bộ phim bắt đầu, bao gồm khung ngoảnh lại nổi tiếng thứ 352. Patterson nói, "nó ngoái nhìn tổng cộng, tôi nghĩ là, ba lần",[48] lần 1 là trước khi bộ phim bắt đầu và/hoặc trong khi ông đang chạy với ngón tay trong cò súng. Ngay sau khi liếc qua vai trên phim, sinh vật biến mất sau một lùm cây trong 14 giây, xuất hiện trở lại vào 15 giây cuối cùng của cuộn phim sau khi Patterson di chuyển 10 feet (3.0 m) đến điểm thuận lợi hơn, rồi lại tan biến vào lùm cây và biến mất ở khoảng cách 265 feet (81 m) khi cuộn phim kết thúc.[49]

Gimlin lên ngựa và lần theo nó, giữ khoảng cách cho đến khi nó biến mất ở một khúc rẽ trên con đường cách đó ba trăm yard (270 m). Patterson kêu Gimlin quay lại vào thời điểm đó do cảm thấy nguy hiểm khi đi bộ mà không có súng trường và có thể có một con đực bạn tình lẩn quanh đó. Toàn bộ cuộc chạm trán kéo dài chưa đầy hai phút.

Tiếp đó, Gimlin và Patterson quây những con ngựa của Patterson lại. Chúng đã chạy theo hướng ngược lại, xuôi dòng, trước khi bộ phim bắt đầu. Patterson lấy cuộn phim thứ hai từ túi yên của mình và quay lại con đường.[50] Sau đó, họ lần dấu "Patty" một dặm[47] hoặc ba dặm (4,8 km),[51] nhưng "mất dấu nó do nhiều bụi cây".[52] Họ trở lại khu trại của họ ba dặm về phía nam, quay lại địa điểm, đo bước sải chân của con vật và lấy hai mẫu plaster dấu chân cả bên trái và bên phải.

Chi tiết

Theo Patterson và Gimlin, họ là hai nhân chứng duy nhất của cuộc chạm trán ngắn ngủi với thứ mà họ tuyên bố là một con sasquatch. Các lời khai tựu chung tương đồng nhau, nhưng tác giả Greg Long đã nhận thấy có một số chi tiết không nhất quán. Họ bất đồng khi nói về phản ứng của những con ngựa khi nhìn thấy sinh vật. Patterson có vẻ phóng đại các ước tính về kích thước của sinh vật trong các lần thuật lại sau về cuộc chạm trán.[53] Tuy vậy, Long lập luận, những khác biệt này có thể coi là không đáng kể, nhưng với những tuyên bố quá đỗi phi thường của Patterson và Gimlin, bất kỳ sự bất tương quan nào về câu chuyện hoặc trí nhớ đều phải được nêu tên.

Những người bảo vệ bộ phim lên tiếng rằng những kẻ chơi khăm có động cơ thương mại sẽ "bàn thẳng câu chuyện của họ" trước đó để không bị bất đồng khi phỏng vấn, và vì vậy sẽ không tạo ra một bộ đồ và sinh vật với các đặc điểm và hành vi có thể kiểm định một cách khách quan được.[54]

Có bằng chứng phản đối nghiêm túc hơn khi đề cập về "thời gian biểu" của bộ phim. Điều này rất quan trọng do ta được biết phim Kodachrom II chỉ có thể được xử lý (photographic development) bởi một phòng thí nghiệm có dụng cụ trên 60.000 đô-la, và một vài phòng thí nghiệm ở Bờ Tây bấy giờ không thể xử lý ảnh trong vòng vài ba ngày. Al DeAtley, anh rể của Patterson, không nhớ nơi em mình rửa ảnh hay nơi nhận ảnh.[55]

Các nhà phê bình cho rằng có quá nhiều sự kiện diễn ra giữa lúc quay phim (sớm nhất lúc 1:15) và lúc hai nhân chứng đến Lạch Willow (muộn nhất là 6:30). Daegling viết, "Tất cả các vấn đề về dòng thời gian đều tan biến nếu bộ phim được quay vài ngày hoặc vài giờ trước đó. Nếu đây là sự thật, người ta phải tự hỏi rằng liệu còn chi tiết nào khác của câu chuyện này là bịa đặt."[56][57] Những người bảo vệ bộ phim phản biện rằng dù khung thời gian rất kín, nó vẫn có thể khả thi.[58]